Cùng thời điểm đó trong biệt thự Sở gia, Sở Mạc liên tục bị những cơn đau đầu hành hạ, hai tay ôm chặt lấy thái dương, quằn quại trên ghế sô pha.
Di động đặt trên bàn không biết đã vang lên bao nhiêu hồi chuông gọi tới, anh cũng chẳng thèm bận tâm, tới lúc không thể nhẫn nại thêm được nữa, anh liền hậm hực nhấc máy.
“Tốt nhất là có chuyện quan trọng.”
Thanh âm lạnh như băng, có chút bực dọc, có chút yếu ớt, lại có chút run run, hơi thở của anh mỗi lúc một mỏng dần, thỉnh thoảng còn nghe tiếng thở dốc.
“Tôi nhìn thấy Ngữ Lam đang ở trong bệnh viện…”
Bệnh viện?
Giờ này cô nên ở bên cạnh Hạ Lăng mới phải?
Đầu Sở Mạc oang lên một tiếng, nhói đau, anh cắn chặt răng môi nhẫn lại, chớp mi một cái, âu lo hỏi ngược Âu Dương Vũ.
“Sao cô ấy lại ở bệnh viện?”
“Nghe nói mẹ cô ấy phải cấp cứu.…”
Không chờ Âu Dương Vũ nói xong câu, Sở Mạc liền tức tốc dập máy, vớ lấy tấm áo vest khoác lên người, nhanh chóng rời khỏi biệt thự.
Sở Mạc nặng nề ngồi vào ghế lái, cả người gồng cứng nắm chặt lấy bô lăng, hai mắt anh run lẩy bẩy nhìn màn mưa dày đặc, trong lòng rối như tơ vò.
Chớp mi một cái, chu môi thổi phù một hơi dài thật dài, hai mắt Sở Mạc sáng choang, khởi động xe, vun vút lao đi.
Suốt cả chặng đường, anh gần như chẳng dám thở mạnh, thỉnh thoảng lại nín thở một hơi, tốc độ lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-hon-chi-co-the-la-anh/2581177/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.