Sau khi khóa huấn luyện quân sự kết thúc, mọi người chính thức bước vào cuộc sống đại học.
So với chương trình lớp mười hai bận tối tăm mặt mũi mà nói, lên đại học thời gian rảnh rỗi hơn nhiều, sinh hoạt thường ngày của Ninh Trăn biến thành ăn học ngủ, lặp đi lặp lại từ giảng đường về ký túc xá ra căng tin hoặc tiệm cơm nhỏ.
Cuộc sống phẳng lặng hết đỗi bình thường.
Đến thời điểm này, rất nhiều tình tiết vụn vặt của kiếp trước cũng lần lượt ẩn hiện trong tâm trí.
Cô nhớ khi đó có lẽ cũng là mùa hè nóng bức, ve sầu không ngừng rả rích, Lục Chấp đuổi theo cô đến trường học.
Thiếu niên khí thế hừng hực, anh rầm rầm rộ rộ theo đuổi cô, chưa đến mấy ngày cả trường đều biết có một thiếu niên ngang ngược cố chấp đến không thể tưởng tượng.
Khoảng thời gian đó, lúc nào cô cũng có thể nghe thấy những lời trêu ghẹo: “Ninh Trăn, hôm nay Lục Chấp lại đến nữa à?”
Cô xấu hổ không biết để đâu cho hết, cảm giác giống như mọi người xung quanh đang cười nhạo mình.
Phải mất một thời gian dài, cô mới từ từ không để ý tới nữa.
Rất nhiều chuyện người ngoài sẽ không thể nào hiểu được, tâm trạng của cô khi đó vô cùng bối rối
mịt mờ, tiếng tăm của hai người bọn họ đã lan truyền rộng rãi khắp toàn trường theo cách như thế.
Sau khi mẹ mất đi, cô đặc biệt khao khát một cuộc sống bình thường như bao người, Ninh Trăn biết bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ve-cung-ngay-nang/2228233/chuong-61.html