Trạch Minh đi rồi, Hoan Hoan như trút được tảng đá nặng đặt trong đầu mà nhẹ nhõm.
"Mình dại dột quá, nếu cô ta xảy ra chuyện gì thì mình sẽ là người bị tình nghi đầu tiên, may mà vẫn chưa làm."
Cô ta ngồi tựa người ra ghế vuốt vuốt ngực cho bớt căng thẳng, sau đó cô ta lại liếc mắt sang giường bệnh của Hy Lâm mà nhếch cười nửa miệng.
"Tôi nghĩ thông suốt rồi Hy Lâm à, tôi sẽ lại nhẫn nhịn là gọi cô bằng một tiếng chị, nhưng mà… còn gì đau hơn khi nhìn người mình yêu lại trở thành người yêu của em gái chứ? Rồi tôi sẽ lại nhìn thấy vẻ mặt ganh tị đến phát điên của cô, cảm giác làm người thắng cuộc thật hả hê làm sao, ha."
…
Cửa sổ trong phòng bệnh chưa được đóng, làn gió đêm cứ vậy mà tràn vào căn phòng, Hy Lâm như cảm nhận được sự lạnh lẽo mà thân người bất giác run lên.
Hai mi mắt của cô động đậy, những ngón tay cũng run run giật giật không ngừng.
"A…"
Trong cơn ác mộng, cô hét lên một tiếng rồi đột ngột mở to hai mắt bừng tỉnh, vừa rồi cô mơ thấy có người siết cổ cô, cô rất khó thở, dù chỉ là mơ nhưng cảm giác rất giống thật, đến khi tỉnh lại cô vẫn thở gấp.
"Chị Hy Lâm, chị tỉnh rồi sao?"
Tiếng đẩy cửa cùng giọng nói của Hoan Hoan văng vẳng lên, cô cứ tưởng mình lại mơ, nhưng khi xoay cổ nhìn qua thì một cơn đau thấu đến tận óc truyền đến, lúc này cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-nuoi-la-nguoi-yeu-bi-mat/2805731/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.