Hoan Hoan quả thật không nói điêu để dọa Tinh Diệu, khi cậu ta bước ra khỏi bệnh viện thì bên ngoài toàn là ký giả đứng chực chờ gây ra một trận náo loạn đến mức bệnh viện phải gọi thêm cảnh sát.
Hoan Hoan mang thai, cô ta lại bị chính cha của đứa bé muốn tống vào tù, sự việc dường như chỉ diễn ra trong phim ảnh, nay lại xuất hiện ngoài đời nên gây ra tò mò trong dư luận, ai cũng muốn tranh nhau để được phỏng vấn trước.
Cô ta tuy bị tạm giam nhưng vẫn còn luật sư của cô ta ở bên ngoài dàn xếp, biết không thể thắng được Trạch Minh trên tòa, bọn họ đành nghĩ ra kế bẩn như thế này để gây sức ép lên anh.
Trạch Minh chẳng còn có tâm hơi để quan tâm đến những bài báo rác đó, anh lo lắng có lẽ giờ này Hy Lâm đã đọc được tin tức rồi, nó lan truyền một cách chóng mặt khi anh trong bệnh viện, bây giờ anh có làm gì cũng không kịp nữa, chỉ còn cách trực tiếp đến tìm cô để giải thích.
Trạch Minh nôn nóng đến nhà của Hy Lâm ngay lập tức dù biết cô vẫn chưa về, chỉ có ở đây anh mới chắc chắn gặp được cô nên anh đã đứng đợi không quảng ngại thời gian là bao lâu.
Mặt trời lặn dần, sau đó là màn đêm mù tịt, Trạch Minh vẫn tựa người vào đầu xe, đứng trước cánh cổng lớn chẳng rời đi nửa bước.
Không gian tĩnh mịch chỉ có tiếng xào xạc của lá cây bị gió cuốn, bỗng nhiên một ánh đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-nuoi-la-nguoi-yeu-bi-mat/2805702/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.