Ông bà Tần đột nhiên lại xuất hiện ở bệnh viện, còn có Tinh Diệu. Trạch Minh thầm thở phào khi Hy Lâm không có đi cùng bọn họ.
Nhưng đi bên cạnh ba người lại là luật sư của Hoan Hoan, dường như mọi việc đã được dự tính trước.
Bà Tần hùng hổ bước đến gần Trạch Minh, bà ấy nhăn mặt có vẻ tức giận, đi đến trước mặt anh, hai mắt bà đã ửng đỏ, không kiềm chế được cảm xúc mà chỉ thẳng vào mặt anh nói lớn.
"Mau rút lại đơn kiện của con đi, trong bụng Hoan Hoan đang mang cốt nhục của nhà họ Tần đó."
Hoan Hoan nghe giọng nói bên ngoài, cô ta liền đập cửa, giọng run rẩy như đang cầu cứu.
"Bác, bác cứu con, con mang thai con của anh ấy nhưng anh ấy lại muốn dồn cháu vào đường cùng, bác…"
Nghe Hoan Hoan nài nỉ đến khản giọng, nhìn lên Trạch Minh vẫn mang dáng vẻ thờ ơ, bà Tần lại càng tức giận, nhưng lần này bà ấy đã tiết chế lại cảm xúc, liếc mắt tỏ vẻ thất vọng với anh rồi quay sang phía vị cảnh nói nhỏ nhẹ.
"Tôi muốn gặp người bên trong một lát, có được không?"
"Vâng, được chứ? Quanh đây có rất nhiều cảnh sát, tôi cũng không sợ cô ta bỏ trốn đâu."
Vị cảnh sát cười cười, vừa nói vừa mở khóa phòng, tuy trên môi đang cười nhưng trong lòng lại mặt nhăn mày nhó, khó xử vô cùng.
Cửa phòng được mở ra, Trạch Minh bị bà Tần khéo theo vào phòng, lúc này Tinh Diệu đứng bên ngoài, đôi chân lưỡng lự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-nuoi-la-nguoi-yeu-bi-mat/2805704/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.