Em sẽ mãi thuộc về anh!
Về đến nhà, Diệp Thảo đi tắm rồi lăn quay ra giường đi ngủ mà chẳng ăn uống gì. Trong một đêm, Diệp Thảo giật mình tỉnh giấc không biết bao nhiêu lần vì cơn ác mộng. Mãi gần đến sáng, cô mới có thể ngủ được.
Sáng sớm hôm sau, dì Lan lên phòng gọi Diệp Thảo dậy, “Diệp Thảo à, cháu dậy nhanh đi, không dậy là muộn học đó.”
“Dì Lan, cho cháu ngủ thêm 5 phút nữa thôi, lần này cháu hứa cháu sẽ tỉnh dậy.” Diệp Thảo kéo chăn che kín đầu.
“Lúc nãy cháu bảo 5 phút nữa dậy, bây giờ lại bảo ngủ thêm 5 phút nữa, cháu định 5 phút nữa đến khi nào nữa? Dậy đi, cháu sắp muộn học rồi kìa.” Dì kéo chăn của Diệp Thảo ra.
Diệp Thảo mơ mơ màng màng hỏi dì Lan, “Mấy giờ rồi ạ?”
“7 giờ 5 phút rồi.” Dì Lan vừa nói hết câu thì Diệp Thảo bật dậy chạy nhanh ra khỏi giường chuẩn bị cho buổi học. Cô chạy qua chạy lại như tia chớp khiến cho dì Lan chóng hết cả mặt.
Chuẩn bị trong vòng 5 phút, Diệp Thảo chạy nhanh đi học, dì Lan gọi theo, “Này, cháu không ăn sáng à?”
“Không ạ, nếu cháu ăn thì muộn mất, là lớp trưởng không thể đi học muộn được.” Diệp Thảo không quay đầu lại đáp lời dì Lan, cô chạy thục mạng về phía nhà để xe.
Đến trường Diệp Thảo gửi xe rồi chạy lên lớp, đến cửa lớp thì thấy cô giáo vẫn chưa có mặt ở lớp thì mới thở phào nhẹ nhõm, đi từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-mai-thuoc-ve-anh/2121938/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.