Em sẽ mãi thuộc về anh!
Bàn số 15 cần món tráng miệng, Diệp Thảo đẩy xe đến bàn 15, đặt món tráng miệng xuống và giữ nụ cười tao nhã trên môi nói, “Chúc quý khách ngon miệng, cần gì cứ gọi.”
Bàn số 21 cần thêm một chiếc ly, bàn số 8 gọi bánh ngọt, bàn 26 thì gọi món sườn xào,… Diệp Thảo phải chạy đi chạy lại nửa ngày trời mệt mỏi rã rời cả chân tay, nụ cười trên môi cô cũng trở nên cứng ngắc.
Nhà hàng cuối cùng cũng ít khách dần, Diệp Thảo chỉ cần mang một đĩa tôm hùm đến phòng vip 104 là có thể nghỉ ngơi.
Phòng vip của nhà hàng là nơi rất riêng tư, cách âm cực tốt, có thể vừa dùng cơm vừa bàn việc quan trọng hoặc có thể hẹn hò,…
Diệp Thảo đẩy cửa bước vào phòng vip 104 thì vô cùng ngạc nhiên khi gặp phải Ngọc Hương và Nhật Thiên ở bên trong, không ngờ họ lại dùng cơm vào đúng hôm nay. Cô cố tỏ ra bình thường, coi như hai người họ chỉ là những vị khách bình thường đến dùng cơm thôi. Đặt đĩa tôm hùm trên bàn nở nụ cười tao nhã, “ Chúc quý khách ngon miệng, cần gì cứ gọi.” Nói xong Diệp Thảo xoay người bước đi, nhưng chưa đi được bước nào thì giọng nói của Ngọc Hương cất lên.
“Ôi!! Ai đây? Mình nhìn thấy quen quen, mãi mới nhận ra là hoa khôi của trường Angel đây mà.” Vừa nói Ngọc Hương vừa nhìn Nhật Thiên sau đó lại nhìn Diệp Thảo, “Rất nhiều lần đến đây dùng bữa mà giờ mới biết Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-mai-thuoc-ve-anh/2121937/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.