Em sẽ mãi thuộc về anh!
Đến phòng y tế, cô y tế khoác chiếc áo blouse trắng khám cho Diệp Thảo rồi quay lại nói với Bạch Nguyệt, “Không có vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ là do em ấy thiếu dinh dưỡng nên mới bị chảy máu mũi, lúc nào em ấy tỉnh lại thì em hãy cho em ấy ăn chút gì đó nhé. Mà em cũng bảo em ấy nên đến bệnh viện khám đi, cứ tình trạng như này thì không ổn cho lắm.” Cô y tế biết Diệp Thảo vì cô là khách quen thường xuyên tới đây mà.
“Vâng, em biết rồi em sẽ khuyên cậu ấy.” Bạch Nguyệt cười nói với cô y tế. Cô y tế gật đầu rồi đi ra ngoài.
Bạch Nguyệt quay sang Phong Nhã, “Phong Nhã à, cậu ở đây với Diệp Thảo nhé, mình đi mua ít cháo, nếu lát nữa cô ấy tỉnh dậy thì sẽ có cái để ăn.”
“Cậu cứ đi đi, có mình ở đây rồi.”Phong Nhã vui vẻ nói với Bạch Nguyệt.
Trong phòng y tế của trường không gian tĩnh lặng. Bạch Nguyệt đã đi được một lúc, chỉ còn lại Phong Nhã và Diệp Thảo ở trong phòng. Diệp Thảo nằm trên giường, gương mặt vẻ hoảng sợ. Phong Nhã thấy thế,đứng bật dậy cầm tay Diệp Thảo, “Em bị sao thế? Diệp Thảo?”
Diệp Thảo hất mạnh tay Phong Nhã ra, mắt vẫn nhắm chặt, “Đừng, đừng động vào tôi.”
Phong Nhã hoảng hốt, “Em bị sao vậy? Tỉnh lại đi, tỉnh lại đi.”
“Đừng, đừng tới gần tôi, á…a…a…” Diệp Thảo bật dậy, mồ hôi trên trán túa ra như mưa.
“Em bị sao vậy?” Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-mai-thuoc-ve-anh/2121939/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.