"Tần Thiên! Tớ không có!"
Tô Tuyết Vân vừa nói vừa bám víu lấy Tần Thiên, ngoài mặt tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng lại lo sợ tột cùng. Cô ta không nghĩ rằng ở hồ bơi lại có camera, là do hành động quá sơ suất nên để lại hậu quả. Thạch Dị Quy đứng ở đó, nhìn gương mặt giả vờ ngây thơ vô tội của cô ta. Anh không phải kiểu người đàn ông khinh miệt phụ nữ, nhưng hạng con gái tâm cơ này đúng là không thể chấp nhận.
Tần Thiên hất tay cô ta ra, tức giận vô cùng.
"Tô Tuyết Vân! Tại sao cậu làm vậy chứ? Chẳng may Anh Kỳ xảy ra chuyện gì nguy hiểm tính mạng thì sao hả?"
Mã Anh Kỳ đứng ở sau lưng Thạch Dị Quy nhìn bóng lưng của anh, nhìn tay anh đang nắm lấy tay mình không buông. Bàn tay anh không đẹp, có những vết chai sần vì phải làm lụng nhiều việc khác nhau. Anh đang bảo vệ cô, đang muốn lấy lại công bằng cho cô, và hơn hết là quan tâm lo lắng đến cô.
Tại sao chứ?
Vì mối quan hệ này là gì? Là một người anh muốn giúp đỡ cô bạn nhỏ tình cờ gặp bên xe kẹo đường ư? Là vì anh thấy cô còn nhỏ tuổi nhưng hiểu chuyện, hai người hợp ý nhau? Mã Anh Kỳ không đoán được, cũng không có khả năng để đoán ý của anh.
"Tần Thiên! Cậu nghe tớ nói đi mà! Tần Thiên!"
Tần Thiên bỏ đi, Tô Tuyết Vân cũng chạy ra ngoài đuổi theo cậu ta. Cô thở phào, cuối cùng trong phòng cũng trở nên yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nghi-minh-chay-di-dau/3066357/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.