Trong lúc Lục Hàm Châu đang đàm phán, điện thoại bỗng nhiên vang lên, hắn cúi đầu liếc mắt nhìn người gửi tin.
Ninh Lam: Thái thái cùng bạn học ăn cơm, tôi có cần chờ ở ngoài không?
Lục Hàm Châu ngón tay hơi dừng lại, vài giây sau mới hồi âm: "" Không cần.""
"" Lục tổng, chưa từng thấy cậu ở trên bàn đàm phán chơi điện thoại a, là chuyện gì quan trong? Hay là đang nói chuyện yêu đương.""
Chu tổng là một vị trưởng lão rất dí dỏm, mặc một thân trường sam, so với một thương nhân thì càng giống một vị học giả hơn.
"" Chu lão nói đùa, người dưới trướng vụng về một chút việc cũng đều phải nhọc lòng, không thể so với ngài, mỗi người ở đây đều là tinh anh.""
"" Ninh Lam quá tài giỏi, cũng chỉ có cậu nói con bé vụng về, xem ra cậu hẳn là có người trong lòng đi.""
Lục Hàm Châu khẽ cười, không phủ nhận cũng không thừa nhận, cất điện thoại vào túi.
"" Chu tổng."" Hắn đưa tay đẩy đồ vật về phía trước một chút: "" Đây là thành ý của tôi hôm nay tới đây mang cho ngài, mời ngài xem qua.""
Chu tổng chỉ đảo mắt liếc qua một cái, không đưa tay đi xem, chỉ nói: "" Tôi đối với thành ý của cậu không có hứng thú với thành ý của cậu. Nếu như tôi đã nguyện ý bán cho cậu, nguyên nhân chỉ có một, là tôi coi trọng con người cậu.""
Lục Hàm Châu nắm lấy cốc nước, cười nói: "" Theo tôi được biết, cha tôi cũng từng biểu đạt ý đồ với ngài, ngài không bán giờ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tin-tuc-to-cua-anh/169364/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.