*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Hàm Châu khẽ nhắm mắt, nỗ lực quên đi cánh tay trắng nõn trước mặt, còn có tin tức tố vị sữa thơm ngọt của người kia. Nghiêng đầu tránh đi đứa nhỏ không trải qua sự đời này.
"" Cậu tự ăn đi, tôi không ăn.""
Kiều Tẫn tay dừng lại giữa không trung, ngơ ngác nghĩ lại vừa nãy thời điểm hỏi đút cho nam nhân khác ăn là thể hiện cái gì hắn vẫn còn nở nụ cười. Tâm tình xem như là đang tốt, tại sao đột nhiên lại mất hứng.
Cậu mím mím môi, ngoan ngoãn cất dâu tây lại chỉ chừa ba quả cầm trên tay, lui về một cái ghế từng miếng từng miếng nhỏ ăn.
Lục Hàm Châu dư quang liếc nhìn cậu, mình nói ba cái, đứa nhỏ này quả nhiên cũng không dám ăn nhiều.
Mới vừa lấy nhiều hơn một cái, bây giờ lại trả lại chỗ cũ.
Cậu ngồi trên ghế cẩn thận từng li từng tí cắn từng miếng một, thỉnh thoảng lại liếc trộm một cái, lại sợ bị phát hiện mà lập tức cúi đầu làm bộ nghiêm túc ăn.
Hoàn toàn không che giấu nổi cái gì, thật ngốc.
Lục Hàm Châu thở dài, hắn thật sự là uống nhiều rồi nên mới đối với một đứa nhỏ đơn thuần như tờ giấy trắng có suy nghĩ như vậy.
Tự chủ từ trước đến giờ hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo hiện tại toàn bộ đều vứt ra sau gáy. Nếu như vừa nãy Kiều Tẫn tới gần hơn một chút, không chừng lý trí của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tin-tuc-to-cua-anh/169363/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.