Tạ Đình Phong bật cười trước biểu cảm ngượng ngùng của Hạ Tuyết Nhi nhưng chỉ trong ít giây anh đã thu lại nét miệng,sắc mặt trở nên điềm lặng anh quay người về hướng cửa, trước khi bước ra khỏi phòng anh có nói vài lời với Tuyết Nhi:
" Có rất nhiều cô gái thích tôi nên cô có như vậy thì đối với tôi mà nói đó cũng là chuyện bình thường mà thôi,nhưng tôi sẽ không để ý đến việc đó vì tôi đã có người con gái mà tôi yêu, vì thế cô đừng ôm hy vọng làm gì?"
Cánh cửa được khép lại,Tuyết Nhi vẫn ngồi thần người trên chiếc giường êm ái,từng lời từng chữ mà anh ấy vừa nói cô đều đã nghe không xót một từ. Phải chăng đó là một chút quan tâm,một chút để ý của anh vì sợ cô sẽ đau lòng chăng? Nhưng thật ra cô vốn biết mình nên dừng lại nhưng chỉ là cô không làm được,vẫn rất thích anh,rất rất thích anh thì phải làm thế nào?
Ở giang dưới,ông Tạ đi xuống ngồi trên ghế sopha uống tách trà rồi Dì Tô đem đến một bàn cờ vây đặt trên bàn.
" Dì mang đồ lên cho Tuyết Nhi đi" ông Tạ bảo.
"Dạ vâng!"
Dì Tô quay đi,sau đó mang đồ lên một lần nữa cho Tuyết Nhi.
....
Khoảng 15 phút sau.
Tuyết Nhi đi ra từ phòng tắm,khi đang đi ngang qua giữa phòng thì thấy ông Tạ đang ngồi chơi cờ một mình.
"Ông đang chơi cờ ạ?" Cô lại gần và hỏi.
Ông Tạ ánh mắt hiện lên một nét vui vẻ,ông trả lời " Ừ,có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-lam-vo-cua-anh/1925229/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.