Sân bay X(14h PM).
Ngồi trên máy bay hơn hai tiếng đồng hồ,chị Diệp mệt lả người,một tay kéo vali tay còn lại cầm điện thoại,vừa đi vừa đảo nhìn xung quanh.
"Diệp anh ở đây!" Trình Khang đã đến từ sớm để đón chị ấy,anh ta vơ tay và gọi.
Chị Diệp nhìn thấy Trình Khang liền nở một nụ cười tươi.Chị nhanh chóng di chuyển đến chỗ anh ấy đang đứng,ngay lập tức niềm hạnh phúc dân tràn họ ôm siết lấy nhau.
"Nhớ em đến chết mất"
"Em cũng vậy!"
Trình Khang buông ra nắm hai cánh tay chị rồi nhìn ngắm gương mặt người yêu.
"Thôi đừng nhìn em nữa,kéo vali giúp em này" chị nhìn xuống cái vali.
"Tuân lệnh"
Chị Diệp cười rồi đưa vali cho Trình Khang kéo,trong lúc đi ra xe chị nói
" Trước khi về phòng,em muốn đi đón Tuyết Nhi luôn"
"Cô ấy đang ở đâu mà em phải đến đón"
"Nhà Tạ Đình Phong?''
"Sao giống với tên của bạn trai Uyển Thanh vậy?"
Chị Diệp thở dài " Là cậu ta chứ ai"
Trình Khang ngạc nhiên "Hả"
"Thôi anh đừng hỏi gì nữa vì em cũng đang rất thắc mắc đây"
_______
Lời nói của ông Tạ tối qua cứ len lõi trong đầu của Hạ Tuyết Nhi,cả đêm qua cô cứ chằng chọc không thể chợp mắt,liệu ông có đang đùa cô không? Cháu dâu ư? Chuyện này cô muốn mơ còn mơ không được,nhưng lại nghe được lời đề nghị đó từ chính miệng ông,rốt cuộc là thế nào? Cô thật không tìm được lời giải.
Tuyết Nhi leo xuống giường mở cửa phòng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-lam-vo-cua-anh/1925227/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.