Cảnh cửa được mở ra chỉ trong chốc lát Hạ Tuyết Nhi lập tức đóng cửa,thế nhưng có một lực đẩy rất mạnh ở bên ngoài tác động vào,cô nàng cố hết sức dùng một bên vai tấn cánh cửa lại.
1s 2s 3s...5s Cuối cùng Tuyết Nhi yếu sức không cản được,nên buộc phải buông ra để người bên ngoài bước vào.
_Cạch
Tạ Đình Phong lạnh lùng bước vào và đóng sầm cửa lại,Tuyết Nhi nuốt nước bọt xuống cổ họng và lui dần bước chân ra sau,cô ấy càng lùi thì Tạ Đình Phong lại càng tiến tới. Cuối cùng cô đụng phải cái giường mà ngồi sụp xuống,ánh mắt vừa lúng túng vừa sợ hãi dừng lại trên đôi con ngươi đầy nghi vấn của Tạ Đình Phong.
Tạ Đình Phong nhìn Hạ Tuyết Nhi rồi bỗng chĩu hàng lông mày, giọng nghiêm nghị lên tiếng hỏi:
"Có nên cho tôi một lời giải thích không?"
Đúng như những gì Tuyết Nhi lo lắng,anh muốn nghe cô ấy giải thích thế nhưng vốn dĩ cô ấy không thể trả lời nên chỉ ngậm chặt miệng không nói lấy một chữ.
Đình Phong có phần ngỡ ngàng khi cô ấy chỉ nhìn anh chằm chằm mà không hề để tâm đến câu hỏi của anh, hít thở một cái rồi anh tiếp tục hỏi:
"Có phải là cô đã đắp khăn cho tôi?"
Tuyết Nhi vẫn ngậm chặt miệng không trả lời,Tạ Đình Phong càng thêm hiếu kỳ rồi bỗng nhiên anh bật cười khi thấy sự ngây ngô và đôi môi run bằn bặt của Tuyết Nhi.
Đình Phong cuối sác đầu xuống gương mặt tròn trịa và xinh xắn của Tuyết Nhi,đôi mắt anh xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-lam-vo-cua-anh/1925231/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.