Anh Tú giật mình tỉnh giấc vì tấm ảnh mình cầm trên tay do ngủ quên đã rơi xuống đất phát ra âm thanh chói tai, tiếng vỡ vụn của thuỷ tinh khiến cậu giật mình. Vội vàng xuống giường, cố gắng sờ soạng để nhặt lại tấm hình mặc cho hai bàn tay đã bị cứa cho chảy máu vài đường. Si nhận ra tình hình bất thường nó liền lao vào cắn tay áo cậu kéo người lên sofa sau đó cặp tấm hình đặt vào tay cậu, rồi mới đi gọi bà nội tới giúp.
Si là một con chó giống Golden Retriever, cực kỳ thông minh và trung thành. Ông nội đã tặng nó cho Anh Tú từ vài tháng trước. Ở nhà nó có thể giúp cậu lấy và cất những đồ dùng đơn giản, canh giúp câụ không bị va vào đồ vật. Ra ngoài nó trở thành đôi mắt của cậu, có thể giúp Anh Tú đi dạo rồi trở về an toàn. Si có khả năng nhớ và nhận diện hình ảnh rất tốt, ngoài ra thì phân biệt mùi đương nhiên là sở trường của nó nữa. Bởi vậy Anh Tú càng yên tâm và tin tưởng vào nó.
Những ngày đầu quay trở lại Anh, khi cậu nói cho ba biết việc mình chuẩn bị làm đương nhiên hai ba con đã xảy ra mâu thuẫn lớn. Cậu biết mình thật bất hiếu khi để ba phải đau lòng, nhưng đó là cách duy nhất có thể giúp được An Nhiên, thời gian của cô ấy không còn nhiều. Tuy ba không nhìn mặt cậu nhưng chính ông lại liên lạc với ba mẹ mình nhờ chăm sóc cho cậu, cũng chính ông đã dùng hết các mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-lai-nho-anh-roi-that-su-rat-nho-anh/2799784/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.