Hạ Vi nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được. Nhiệm vụ cậu ta giao cũng không phải dễ nuốt trôi, vậy nên đồ keo kiệt cậu ta sao hào phóng cho cô xóa bớt nữa năm. Đối diện với Minh Luân thì có thể mắt nhắm mắt mở xem anh ta như không khí… nhưng còn phía Hàn Kỳ Nam, phải ra sao anh ta mới để cho cô làm đại diện, thật nhức đầu…
Sáng sớm Hạ Vi đã đến công ty rất sớm. Vừa nhìn thấy Hàn Kỳ Nam đến liền chạy pha một ly cafe bằng cả tâm huyết của cô.
“Hàn tổng, mời anh uống cafe.” - Hạ Vi đặt ly cafe lên bàn khe nói.
“Cảm ơn.” - Anh không nhìn cô đôi mắt bận xem những tập tài liệu trên bàn, lạnh lùng nói như ý muốn đuổi cô ra ngoài.
“À… tôi có một chuyện muốn bàn bạc… à không, là xin phép Hàn tổng.”
“Nói ngắn gọn.”
“Đại diện, Hiểu Pha, NEW, tôi.”
….
Hình như là quá ngắn gọn, gọn đến mức người nghe làm sao có thể hiểu. Cô muốn tự đào huyệt chôn mình.
“Lí do?”
Ầy, anh ta thế mà nghe hiểu, đúng là tổng tài anh quá thông minh.
“Tôi từng làm việc ở NEW… tôi hiểu bọn họ.” - Cô vừa nghĩ ra lí do này liền cảm thấy nó sai sai chỗ nào… không khéo anh ta nghĩ cô là nội gián của NEW…
“Lần trước cô tiến cử NEW, lần này lại tự tiến cử mình trong vụ làm ăn này…” - Hàn Kỳ Nam đưa mắt nhìn Hạ Vi dò xét.
Cô run lên, vội phân trần: “Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tinh-yeu-cua-anh/2961960/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.