Quay về hiện tại, anh day mi tâm đôi chút. Anh đã không còn là của bảy năm về trước, cả cô… cô cũng đã không còn là cô của năm đó. Anh với tay đến hộp vuông trước mặt, thuận tay ném vào trong thùng rác.
Nhìn trên bàn làm việc là hợp đồng giữa Hiểu Pha và NEW. Ánh mắt anh lóe lên cái lạnh rét, đặt bút kí vào dòng chữ Hàn Kỳ Nam.
Hết giờ làm việc, Hạ Vi vươn người chuẩn bị ra về thì điện thoại đột nhiên reo lên. Minh Tuyết và Hoàng Châu không nói gì vẫy tay chào cô tỏ ý tạm biệt về trước. Cô vừa nhấc tai nghe vừa gật đầu chào đồng nghiệp.
“Dạ, Hàn tổng” - Cô nhẹ giọng nói.
“Vào đây.” - Lời nói ngắn gọn nhưng đầy khó đoán.
Cô còn chưa kịp trả lời đã nghe tiếng đầu dây bên kia tắt máy. Dù gì cũng là nhân viên mới, thể hiện siêng năng một chút, dù rõ ràng đã hết giờ làm việc và cô đang chuẩn bị ra về.
“Hàn tổng, anh gọi tôi?”
“NEW là công ty của chồng cũ của cô?” - Anh nhìn về phía hợp đồng trên bàn mà nói.
Nghe Hàn Kỳ Nam nói cô như bị chạm phải yếu điểm nên phút chốc chưa biết đáp lời anh ra sao? Cô còn chưa lấy lại bình tĩnh thì anh nói tiếp, vẻ mặt anh không thay đổi nhưng cô cảm giác như anh đang vạch trần cô.
“Xem ra là đúng rồi.” - Anh nhếch môi cười: “Tôi đã thỏa yêu cầu của cô, chẳng phải cô nên báo đáp.”
Hạ Vi từ đầu đến cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-tinh-yeu-cua-anh/2961961/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.