Chu Linh rời khỏi quán cà phê, cảm thấy lòng mình thật nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng giải quyết xong, từ giờ cô cùng cô ta coi như chấm dứt quan hệ, cô sẽ coi như chưa từng có một người bạn như vậy.
Hít sâu một hơi, Chu Linh bắt xe trở về nhà. Gần về đến nhà, lại nhớ ra trong tủ lạnh đã hết đồ, cô bèn dừng xe tại siêu thị gần nhà.
Dù sao Dương Thành cũng sắp về, cô cũng nên trổ tài một chút. Không đến 30 phút, Chu Linh đã hoàn thành công việc mua sắm của mình.
Đến khi tính tiền, Chu Linh lại đột nhiên chú ý đến hộp ô mai trên kệ. Thấy thèm, cô liền lấy vài hộp, mỗi loại một hộp.
Bình thường cô cũng đâu thích mấy đồ chua chua như vậy đâu...
Nghĩ lại mới nhớ hình như tháng này bị chậm rồi... Không lẽ...
Gương mặt Chu Linh liền tràn đầy vui mừng. Sau đó ngay lập tức vào hiệu thuốc phía trước mua đồ cô cần.
Về đến nhà, Chu Linh nhanh nhảu chạy vào trong phòng vệ sinh.
15 phút sau...
Nhìn que thử thai trên tay, Chu Linh cười ngây ngô.
- Có rồi... Thật sự là có rồi...
- Đúng rồi... phải gọi cho Dương Thành.
Điện thoại sau khi kêu vài tiếng rất nhanh chóng được kết nối.
- Dương Thành!
- Ừm...
Giọng Dương Thành tràn đầy giọng mũi, khàn khàn nghe cực kỳ nam tính, có vẻ như đang ngủ.
Chu Linh kìm lại sự vui sướng trong lòng lại. Nhớ lại sự chênh lệch múi giờ.
- Anh đang ngủ sao? Vậy anh ngủ tiếp đi. Ngủ dậy gọi thì gọi cho em.
Dương Thành nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-phien-phuc-cua-toi/2412732/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.