Cuộc họp kết thúc, Dương Thành phân phó Trợ lý Trần vài việc liền dẫn đầu bước ra khỏi phòng họp.
Trợ lý Trần thu gọn tài liệu, vừa định ôm ra ngoài liền nhận được cuộc gọi từ bên lễ tân.
Anh thoải mái nghe điện thoại, nhưng vừa nghe được chuyện bên kia điện thoại, sắc mặt liền tái mét, mồ hoi chảy ròng ròng.
Mắt thấy Dương Thành ở cửa, anh liền không chần chừ cúp ngay điện thoại, một mạch chạy đến bên cạnh Dương Thành.
- Tổng giám đốc...
Dương Thành nhìn thấy gương mặt hốt hoảng của trợ lý, không hiểu sao cảm thấy bất an. Mãi mới họp xong, trong đầu anh lúc này chỉ còn nghĩ đến vợ anh thôi, không biết vợ đợi có lâu không nữa.
Dương Thành quay đầu lại, dứt khoát nói.
- Có chuyện gì cậu cứ giải quyết nốt...
Trợ lý Trần không kịp nghe nốt câu, liền nói chen vào.
- Tổng giám đốc,... thiếu phu nhân bị ngã cầu thang... bây giờ đang trên đường đến bệnh viện. Tình hình rất nguy kịch.
Vừa nghe dứt lời, Dương Thành liền cảm giác lạnh toát toàn thân. Đầu óc như bị sấm sét bổ trúng, chẳng thể hiểu được trợ lý của mình nói cái gì nữa. Anh liền ngu ngơ hỏi lại.
- Cậu nói cái gì? Không phải cô ấy đang chờ tôi sao? Sao lại ngã cầu thang được?
- Mọi chuyện đến giờ tôi vẫn chưa rõ.
- Cậu làm trợ lý kiểu gì? Điều tra rõ cho tôi. Nếu làm không xong, cậu cũng khỏi cần làm việc nữa.
Dương Thành nói xong liền, nhanh chóng chạy về phía thang máy. Tay anh liên tục nhấn bảng điều khiển trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-phien-phuc-cua-toi/2412730/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.