Khu biệt thự ngoại ô thành phố…
Hắn khoanh tay nhìn kẻ đáng chết đang ngồi. Tên đó mật danh là Ex, là người đã mà theo hắn biết, rất có thể là người đã hạ độc nó mà hắn vừa bắt được sáng nay. Tên Ex này là một dược sư nổi tiếng và chỉ anh ta mới có thể tạo ra một loại độc mà không ai phát hiện được như thế. Anh biết, tên này là dược sư của một tổ chức rất lớn và nếu chọc đến Đưa ánh mắt sang Ex, hắn cất giọng dữ tợn “Đưa ra thuốc giải, không thì chịu chết đi”
Ex nhìn hắn, khóe miệng cười cười nhưng chẳng thấy tí vui vẻ nào trong ánh mắt “Cha cha, ai đây ta, có phải là Trịnh thiếu của Trịnh gia không nhỉ?? Thật hân hạnh cho Ex tôi vì đã được gặp”
Trịnh Kiên mất kiên nhẫn, đập bàn lớn tiếng quát “Bớt nhảm nhí đi, thuốc giải đâu, đưa ra”
Ex nhìn hắn, giọng khinh bỉ “Trịnh thiếu à, cậu vô lý vừa thôi. Cậu chạy thẳng vào nhà tôi rồi đập bàn đòi thuốc giải, tôi biết đưa thuốc giải gì cho cậu a??? Tôi nhớ rõ ràng là tôi chưa bao giờ đụng đến người Trịnh gia của cậu nha??”
“Thuốc giải của Nguyễn Chi Khanh đâu”
“À, thì ra là tìm thuốc giải cho White, nếu như vậy thì cậu nên sớm biến đi, không có thuốc giải đâu” Ex thông thả tựa mình vào ghế sa lông, ánh mắt chuyển khó dò khi nghe đến tên nó
“White??? Tại sao ngươi lại gọi cô ấy là White, tại sao ngươi lại biết cô ấy??” Trịnh Kiên trở nên gấp gáp hắn
“White chưa nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-hoang-trai-tim-anh/117966/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.