Gần sắp tới ngày kết hôn của Trình Ý và Tống Tri Hành. Vậy mà cô lại nghe được một tin tức liên quan đến chồng cũ.
Mọi người nói thực ra bao lâu nay anh không hề kết hôn, anh cũng sống cùng Lâm Tư Hạ. Cô ta đã trở thành gái bán hoa ở phố đèn đỏ.
Đó từng là người phụ nữ Phó Nhược Hằng yêu kia mà. Cho dù có sống chết cũng muốn lấy cô ta làm vợ kia mà. Sao cô ta lại lâm vào tình cảnh như thế này?
Anh nỡ để cho cô ta đau khổ như thế sao? Anh không yêu cô ta nữa sao? Từ sau khi cô giả chết, anh lại hủy bỏ hôn lễ với cô ta sao?
Vậy thì hai năm nay anh đã rốt cuộc đã làm những gì? Tại sao đột nhiên lại bị mù?
Đột nhiên cô lại nghĩ đến đôi mắt mới được hiến của cô.
“Trình Ý! Trình Ý!”
“À, hả? Xin lỗi, em không cố ý. Xin cha tiếp tục làm lễ.”
“Trình Ý, con có đồng ý lấy Tống Tri Hành làm chồng, hứa sẽ luôn yêu thương và chăm sóc cho anh ấy dù là khi ốm đau hay khi bệnh tật cũng sẽ không rời bỏ không?”
Thì ra là cô đã bước lên lễ đường đọc lời tuyên thệ. Trước mặt cô là chàng trai yêu cô bốn năm, cậu đã hy sinh rất nhiều cho cô.
Trước mặt cô, Tống Tri Hành vẫn còn đang chờ đợi cái gật đầu của cô. Trình Ý không biết phải làm gì, đầu óc cô bây giờ trống rỗng, cô biết chỉ cần cô đồng ý, nửa đời sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476678/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.