🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi Tiểu An tự mình đi vào bên trong, Trình Ý mới để ý rằng từ nãy đến giờ Phó Nhược Hằng vẫn luôn nắm chặt lấy tay cô.



Khi Phó Nhược Hằng quay lại nhìn chỉ thấy gương mặt cô đã đỏ ửng, dưới ánh mặt trời càng nhìn càng mê người. Ở độ cao này vốn có thể khiến cho anh nhìn thấy rõ gương mặt xinh đẹp của cô. Dường như ông trời cũng thương xót cho cô, tuy đôi mắt cô bị mù nhưng gương mặt của cô qua tháng năm dường như lại càng trở nên đằm thắm hơn.



Anh còn đang không hiểu tại sao thì cô lại đỏ mặt, Trình Ý đã ấp úng nói: “Tay của anh…”



“Em ngại sao? Tôi chỉ cảm thấy mắt em không tiện, không nên chạy lung tung.”



“Tôi chạy lung tung khi nào chứ? Với lại chân tôi cũng hết đau rồi.”



Khóe môi ai kia khẽ cong lên, càng muốn trêu ghẹo cô hơn, “Thật không?”



Anh quay sang áp tay lên má cô, “Nhưng sao chỗ này lại đỏ mặt? Em thích tôi sao?”



Rõ ràng là hai người đã có con với nhau rồi. Vậy mà cô vẫn còn đỏ mặt như thiếu nữ vậy.



Câu nói của anh càng làm cho mặt cô thêm đỏ bừng, rõ ràng là người đàn ông này cố ý mà. Anh ta chắc chắn là một tay chơi gái đích thực, cho dù bị câm nhưng vẫn không quên giở trò tán tỉnh cô. Trình Ý muốn giật tay ra đánh anh một cái nhưng lại bị anh tóm được, kéo cô ôm sát vào bên người.



Hơi thở nam tính trầm thấp của anh phả

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476662/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Là Người Thứ Ba
Chương 107: Ái muội.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.