Tiểu Nhiên nghe Phó Nhược Hằng nói vậy, hai mắt sáng lấp lánh. Không ngờ cuối cùng ba cũng nghĩ thông suốt rồi, muốn kiếm mẹ mới cho Tiểu Nhiên. Như vậy thì sau này Tiểu Nhiên sẽ không bị người khác trêu chọc là con của tiểu tam nữa. Cũng có mẹ thương mẹ yêu như bao đứa trẻ khác.
“Vậy khi nào thì con có thể gặp được cô ấy hả ba? Cô ấy có thích con không ba?”
“Nếu như cô ấy nhìn thấy Tiểu Nhiên của ba, cô ấy nhất định sẽ rất thích con cho mà xem.”
“Thật như vậy hả ba?”
Tiểu Nhiên tíu tít hỏi anh.
“Ừm.”
Sao cô có thể không thích Tiểu Nhiên được? Tiểu Nhiên cũng là con của cô kia mà. Chỉ là cô vẫn chưa biết đến sự tồn tại của đứa bé thứ hai này mà thôi.
Phó Nhược Hằng đã cho người đi điều tra rồi. Năm đó Trình Ý không có sảy thai, cô ra nước ngoài sinh con, nhưng sinh được Tiểu An trước, Tiểu Nhiên sau. Bác sĩ chính bị Lâm Tư Hạ mua chuộc cho nên đem Tiểu Nhiên cho cô ta. Khiến cho Trình Ý không biết đến sự tồn tại của bé.
Tiểu Nhiên sinh sau nhưng không được gần mẹ nên từ nhỏ đã yếu ớt. Anh cứ luôn không hiểu tại sao cứ mỗi lần Lâm Tư Hạ bồng bé lên thì bé lại khóc, có dỗ cách nào cũng không nín khóc.
Bây giờ thì anh đã hiểu rồi, bởi vì Lâm Tư Hạ không phải là mẹ ruột của bé. Linh tính của con nít thường nhanh nhạy hơn người lớn, bé có thể cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476661/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.