🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Tôi là một người câm. Em có ghét tôi không?”



Sau khi Phó Nhược Hằng viết vào trong tay cô câu nói đó.



“Sao tôi phải ghét anh chứ? Tôi cũng là một người mù kia mà.”



Một người câm, một người mù. Hình như đều là những kẻ đáng thương bị xã hội chối bỏ.



Đột nhiên trong lòng cô có chút thương xót. Mặc dù cô cũng chẳng khá hơn người đàn ông kia. Nhưng có lẽ cô hiểu nỗi đau không thể nói thành lời của anh.



“Vậy… để tôi đưa em về nhà được không?”



“Được.”



Đoạn đường trở về nhà Trình Ý rất gần, nhưng Phó Nhược Hằng lại cố ý giở trò đi đường vòng, tìm cách câu thêm thời gian để được ở cạnh cô.



Theo như thói quen cô quàng tay qua cổ anh. Phó Nhược Hằng cõng cô trên vai, đi lâu như vậy cũng không thấy mệt chút nào mà ngược lại. Hạnh phúc đến mức miệng cười mà trong lòng cũng cười, trong lòng hạnh phúc giống như nhận được một món quà.



“Còn xa không vậy anh?”



Sau đó cô lại tự trả lời, “À, tôi quên mất, anh không trả lời được.”



Phó Nhược Hằng cảm thấy nếu cứ tiếp tục đi đường vòng thì cô sẽ phát hiện ra mất.



Cho nên sau đi cõng cô đi năm vòng quanh chung cư anh liền cõng cô lên nhà.



Tay thì cầm đồ, tay thì cõng cô, mặc kệ mọi người đều xì xầm bàn tán về họ. Đối với anh mà nói, bây giờ chỉ cần được ở bên cạnh cô, cho dù phải trả một cái giá đắt cỡ nào anh cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476656/chuong-101.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Là Người Thứ Ba
Chương 101: Tâm tư quá lộ liễu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.