Trình Ý đẩy người hắn ra muốn đứng dậy rời đi, cô nhặt lấy quần áo bị xé rách che đậy lại thân thể đầy những vết hôn do hắn để lại.
Nhưng cô còn chưa kịp rời đi đã bị Phó Nhược Hằng túm lấy tay kéo lê cô quay trở lại giường. Hắn thẳng tay ném mớ quần áo kia đi, để lộ thân thể trần trụi của cô ra.
Hình ảnh của Trình Ý trước mắt hắn quả thực rất dung tục, rất rẻ mạt, bất cứ người đàn ông nào cũng có thể chạm qua được. Cứ nghĩ đến chuyện thân thể này từng bị người đàn ông khác chạm qua khiến hắn dâng trào phẫn nộ.
“Kinh tởm sao? Nhưng đáng tiếc là cô cũng phải quy phục dưới thân kẻ kinh tởm này thôi.”
“Anh định làm cái gì?”
Tay bóp chặt lấy cằm Trình Ý, ép cô phải đối diện với gương mặt đằng đằng sát khí của hắn.
Hắn không yêu cô nhưng tuyệt đối không cho phép cô phản bội hắn.
“Làm những gì mà Giang Hoa đã làm với cô.”
Trong lòng Phó Nhược Hằng, Trình Ý chính là loại phụ nữ ngay cả đến thân thể của mình còn có thể đem ra trao đổi mua bán như một món hàng thì chuyện cô lên giường với gã đàn ông khác có gì là lạ.
Cũng giống như cách cô trở thành vợ của hắn. Cũng chính dùng thủ đoạn tính kế hắn mà thành.
“Phó Nhược Hằng, rốt cuộc trong lòng anh xem tôi là cái gì? Anh có quyền khinh bạc tôi nhưng không có quyền sỉ nhục tôi.”
“Không có quyền ư? Nhưng tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476593/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.