“Cô nói xong chưa? Nói xong rồi thì để cho tôi yên.”
“Đồ tiện nhân ngu ngục.”
Cạch!
Điện thoại bị Trình Ý cắt ngang, cô gục đầu thất thểu. Cô ta mắng không sai mà, cô đúng là ngu ngục mà. Cắn chặt răng, đem tất cả thức ăn đổ vào sọt rác.
Tại sao cô lại trở nên mù quáng như vậy?
Kỷ niệm ngày cưới gì chứ? Hắn chưa từng nhớ đến dù chỉ một lần. Lúc nào trở về nhà cũng trong bộ dạng say bí tỉ, hôm nay hắn lại uống rượu. Không những vậy còn qua đêm với người yêu cũ. Nếu như cô thật sự tin lời cô ta, có phải là sẽ bắt gặp cảnh tượng khiến bản thân chuốc lấy cái gọi là đau khổ hay không?
Hắn lạnh lùng, tàn nhẫn, là chủ tịch một tập đoàn lớn. Tính hắn quyết đoán lại tàn nhẫn. Từ lúc dường như không thể lấy được người con gái mà mình yêu, hắn trở nên chán ngán với mọi thứ.
Vì vậy cô đã yêu một người không yêu mình. Đó mới thực sự là đau khổ.
Cô ước hắn yêu cô.
Cô ước hắn xem cô là vợ, nhưng được sao?
Nhưng không hiểu sao cô vẫn trở về. Vừa bước vào trong phòng, cánh cửa phòng ngủ khép hờ, vọng lại tiếng âm thanh hoan ái của đôi nam nữ trong phòng.
“Nhược Hằng, đáng ghét! Anh đừng cắn chỗ đó nữa. Đau người ta…”
Trình Ý như chết đứng tại chỗ. Đó là giọng của Lâm Tư Hạ, vậy thì cô ta đang làm gì trong phòng ngủ của cô?
“Hức… Sướng quá… anh làm mạnh thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476558/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.