Trước khi xuống liền gấp gáp tìm kiếm một chiếc khăn quàng cổ tối màu rồi nhanh chóng xuống tầng tìm anh, trời dần vào đông nên buổi tối đã se lạnh rồi mà anh ăn mặc lại phong phanh như vậy...
Một lúc sau, Quân Dao chạy từ trong nhà ra, trên tay còn cầm thêm một chiếc khăn quàng cổ màu lam.
"Quân Dao!"
"Sao muộn rồi còn tới đây?... Anh uống rượu?"
Ban nãy uống rượu, trên người vẫn còn vương vấn đôi chút mùi rượu nồng. Anh chỉ cúi đầu không phủ nhận. Quân Dao không hiểu bản thân vì lẽ gì mà giờ đây thấy anh như vậy lại có chút tức giận
"Tại sao uống rượu còn lái xe? Trời lạnh cũng không biết mặc ấm? Anh đừng ỷ lại tuổi còn trẻ mà chủ quan..."
"Ban nãy đi gặp bạn nên có uống chút rượu, anh không say em đừng lo!"
Cô chủ động tiến lại gần, nhẹ nhàng quàng chiếc khăn cổ ấy vào cho anh cũng không quên hỏi sao nửa đêm nửa hôm lại lái xe tới nhà cô, câu trả lời của Bác Văn khiến Quân Dao tâm tình trở nên phức tạp
"Tại muốn gặp em, nhưng không muốn quấy rầy em nên chỉ nhắn tin... Ai ngờ em phát hiện, vẫn là quấy rầy em rồi..."
"Muộn rồi, anh cũng uống chút rượu, về nghỉ ngơi đi nếu không ngày mai sẽ rất mệt! Anh mau về đi, tôi vào nhà đây!"
Quân Dao quay người, toan bước vào nhà liền bị Bác Văn bắt lấy cánh tay kéo cô lại
"A..."
"Quân Dao... Mai em rảnh không? Chúng ta có thể gặp mặt chứ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-duy-nhat-cua-anh/2558674/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.