Bác Văn lái xe từ nhà thẳng đến nhà Quân Dao. Quân Dao khi này ở nhà cũng tất bật váy áo, ban đầu định ăn mặc trang trọng một chút nhưng nghĩ lại hình như là họ đi hẹn hò nên cô đành tiết chế lại mọi thứ. Tới khi sửa soạn xong xuôi thì Bác Văn cũng vừa vặn đến nơi. Cô vội vàng xuống tầng để anh không phải chờ lâu
"Dao Dao, đi đâu đấy con?" Quân Trạch đang ngồi đọc báo nhìn thấy con gái gấp gáp thì cũng tò mò.
"Ba đoán xem?"
"Xinh đẹp như này.... Con đi hẹn hò?"
"Không nói với ba nữa, con đi đây kẻo muộn!"
Cô xách túi chạy ra khỏi nhà. Trước cổng nhà Bác Văn đang cúi mặt tựa vào xe, trên tay anh là một điếu thuốc đang hút dở, khuôn mặt thoáng qua nét ưu tư. Cô tiến lại gần anh, Bác Văn đang cúi đầu suy nghĩ thì xuất hiện mũi giày cao gót đứng đó, anh liền ngẩng đầu đã thấy Quân Dao đứng trước mặt anh rồi liền vội vàng dập tắt điếu thuốc.
"Em đây rồi!"
"Anh chờ lâu chưa?"
"Không lâu, anh mới tới thôi. Em lên xe đi!"
Hôm nay đi chơi, Quân Dao chọn cho mình một chiếc váy hoa nhẹ nhàng của mùa thu đông, mái tóc uốn xoăn nhẹ được cô tùy ý thả ra, khuôn mặt chỉ trang điểm nhẹ nhưng sao rất xinh đẹp. Thấy cô, mọi bực tức khó chịu ban nãy của Bác Văn trong phút chốc đều một mực tan biến hết.
Anh vòng sang ghế phụ mở cửa cho cô mới quay lại ghế lái. Trước khi vào xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-duy-nhat-cua-anh/2558675/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.