Vương Diệc Thần vốn không chuyên nấu ăn nhưng từ khi hẹn hò với Giản Tuyết Ngưng thì anh dành thời gian nấu nướng nhiều hơn khi rảnh rỗi trong lúc chờ anh thì cô nhận được tin nhắn từ thanh tra Aiden và bắt đầu suy nghĩ. 
“[Thật đúng là không ngờ đến...” 
“Tiểu Ngưng, ăn thôi. 
Vương Diệc Thần đã chuẩn bị xong một bàn thức ăn và kêu gọi Giản Tuyết Ngưng, cô tạm thời bỏ qua tin nhắn và ngồi vào bàn. 
“Anh càng ngày biết nấu ăn rồi đó." 
Giản Tuyết Ngưng vừa nhìn vừa cảm thán, sau đó Vương Diệc Thần điềm đạm hồi đáp. 
“Mong là em không chê, thử đi.” 
"Ô." 
Giản Tuyết Ngưng vui vẻ nếm thử và đưa ra lời nhận xét rất ngon khiến Vương Diệc Thần vui lây. 
“Lát nữa em có việc phải đi, anh cứ nghỉ ngơi sớm nhé.” 
“Cần anh đi cùng không?” 
Giản Tuyết Ngưng lắc đầu không muốn anh lo lắng. 
“Không cần đâu, em đi nhanh về nhanh. Có gì sẽ nhắn cho anh hay.” 
Một lúc sau, Giản Tuyết Ngưng chào tạm biệt Vương Diệc Thần và tự mình tìm đến khu ăn chơi nổi tiếng trong thành phố. 
“[Anh ta cũng biết tìm chỗ trốn thật.” 
Giản Tuyết Ngưng bỏ qua suy nghĩ và bắt đầu từng bước tìm kiếm xung quanh, hiển nhiên một người con gái tài sắc vẹn toàn như cô sẽ thu hút khá nhiều ánh nhìn không mấy thân thiện. 
“Này cô em, đi một mình à?” 
Một tên đàn ông xung phong bắt chuyện và bị Giản Tuyết Ngưng bơ thẳng.. 
“Này, làm giá dữ thế? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3630040/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.