Những lời của Mộ tần nói lúc này giống như dao cứa vào tim cô vậy, Dương Hi Văn cũng đau lòng, anh cũng thế mà thôi. Nhưng mà tình thế bây giờ cô không thể quay đầu nữa được rồi, đã phóng lao thì thành đâm theo lao mà thôi.
“Anh bớt nói nhăng nói cuội đi, tôi không rảnh ngồi đây nghe anh nói những lời như thế này ” Dương Hi Văn đứng dậy nói. Mộ Tần cũng vội đứng lên, anh nắm lấy tay cô rồi bảo:" Anh sẽ đợi em trở về, chỉ cần em thay đổi quyết định và đến tìm anh, anh luôn luôn chào đón em “ Mộ Tần này chỉ yêu Hi Văn em, cả đời này trong tim chỉ có em mà thôi".
Dương Hi Văn tuyệt tình đẩy anh ra, cô rời khỏi quán, để lại anh đứng thơ thơ thẩn thẩn ở đó.
Mộ Tần ngồi xuống ghế, anh cầm ly cà phê lên uống hết một hơi. Cà phê không đường vốn đã đắng rồi, mối tình này tại sao còn đắng hơn thế?
Tối.
Hứa Thành về nhà, cả ngày ở công ty anh không ngừng suy nghĩ và lo sợ. Anh không khóa trái cửa vì đặt lòng tin ở cô, tin cô sẽ không bỏ mình đi rồi trở về bên cạnh Mộ Tần.
Mùi thơm của thức ăn tỏa ra từ bếp, anh nhìn thấy cô đang đứng ở đó loay hoay, Dương Hi Văn mang tạp dề, tay cầm mui hình như đang nếm thử canh thì phải?
“ Anh về rồi à “ Dương Hi Văn quay sang thấy Hứa Thành liền hỏi.
“Ừm" Hứa Thành gật đầu.
“Mau đi tắm rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh-2/2923064/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.