Hùng Vương nghe chuyện thì giận dữ vô cùng, không có cách nào trách phạt Tiên Dung khi mà vẻ mặt nàng bỡn cợt, hờ hững thế kia. Không khác gì một người đàn bà lầu xanh, nàng mặc áo lại đàng hoàng, trèo xuống giường, Chử Đồng Tử cũng không khác là bao. Hắn điềm đạm tuấn tú, tựa như việc xuất hiện của vua Hùng cũng không quá to lớn.
Chử Đồng Tử rót trà mời Hùng Vương. Hùng Vương nhìn hắn bằng con mắt chết chóc, tựa như muốn lăng trì tùng xẻo hắn. Biết vậy lúc trước không nên chiều theo ý Tiên Dung mà thả hắn đi. Tiên Dung cười cười, thị vệ đã được đuổi hết ra ngoài, nàng cũng thong thả trò chuyện:
- Phụ vương cũng thấy rồi đấy, con và người này đã có quan hệ, không cưới không được. E rằng thanh danh đã không còn, người vẫn còn muốn con đi hòa thân ư? - Tiên Dung! - Hùng Vương mạnh mẽ quát lên, ngay cả trà trong chén cũng gợn sóng. Nhưng đồng tử của nàng vẫn không lung lay chút nào, nàng trực tiếp ngắt lời.
- Nếu bên địch nghe được tin đồn này, chắc còn tức giận đến chết, tìm cớ dấy binh đánh ta. Lúc đó, chắc là tính mạng con cũng không còn, mà phụ hoàng cũng không giữ được nước.
- Phụ hoàng biết con không đồng ý, nhưng không ngờ con lại làm đến bước này. - Hùng Vương mệt mỏi nhắm mắt - Hai đứa thật sự yêu nhau à? Chuyện từ bao giờ?
- Công chúa ở chiến trường, tôi lại luôn phải buôn bán ở xa nên gặp nhau khá thường xuyên.
Lúc này, Hùng Vương mới để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329815/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.