- Tiên Dung công chúa? - Nghe giọng nói này, Lý Binh sống lưng đã lạnh toát.
- Chúc mừng, đoán đúng rồi.
Tiên Dung cười khả ái, thu kiếm, cởi mũ ra. Mái tóc vì vậy mà bung xõa trong đêm, đen mun như ác quỷ. Duy chỉ có gương mặt và đôi mắt là sáng rực.
- Đây chỉ là một thương nhân, chúng tôi tiện đường thì cướp, sao lại thành người quen của công chúa rồi? - Lý Binh đương nhiên là không tin, có điều hôm nay gặp phải nàng thì hơi khó khăn rồi. Trước đây, Tiên Dung phụ trách tiêu diệt tâm tặc ở vùng núi này, bọn họ đã đấu với nhau không biết bao nhiêu lần.
- Ồ? Không tin à? Người anh vừa bắt làm con tin, trước đây được ta cứu, tên là Chử Đồng Tử. Anh không nên bắt nạt hắn.
Chử Đồng Tử ngẩng mặt, chỉ nhìn thấy bóng lưng của nàng. Nhưng trong trí nhớ hắn dường như nàng vẫn chẳng hề thay đổi, kể cả giọng điệu ngay lúc này. Nụ cười trên môi hắn càng tươi hơn, lại nhìn thấy nàng mặc trang phục như vậy không khỏi ngẫm nghĩ. Chắc hẳn có liên quan tới chiến sự ở biên giới.
- Chỉ là một người được công chúa cứu, cứu rồi thì thôi. Dạo này lương thực thiếu thốn, giặc trong giặc ngoài, công chúa cũng nên từ bi cho bọn tôi cái ăn cái mặc. - Lý Binh vừa thương lượng vừa nghĩ cách nhanh chóng lấy hàng hóa đi.
- Lý Binh, có phải lúc trước nghĩ bản công chúa tha cho anh thì làm tới phải không? Chẳng qua ta mắt nhắm mắt mở để anh kiếm sống, nhưng hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329814/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.