Mọi người ở đây dù sao phần lớn cũng là người đã chết, chứng kiến máu me nhiều nên không mấy hoảng sợ.
Chú Cuội ở phía sau nhanh chóng vọt lên đỡ lấy cô. Hằng Nga ôm một bụm máu trong miệng, hai mắt trợn ngược. Chỉ mới uống chút rượu đã trúng độc. Thế gian đúng là hiểm ác. Chuyện này không tránh khỏi liên can đến Địa Mẫu. Bà nâng váy đi xuống.
- Hằng Nga bị trúng độc rồi, mau đưa về phòng riêng nghỉ, gọi bác sĩ đến. Mau lên! – Đầu Trâu, Mặt Ngựa vâng lời mang cô đi.
Hoài Ly ngạc nhiên, ai mà dám hạ độc ngay trước mặt Địa Mẫu vậy chứ? Đây là cháu gái của Ngọc Hoàng. Quan hệ xưa nay của Địa Mẫu và Ngọc Hoàng... không tốt lắm. Nên bây giờ sắc mặt Địa Mẫu vô cùng khó coi. Bà sai người đưa khách mời về nghỉ ngơi. Sở dĩ không cho bọn họ về đó là muốn tìm xem ai trong số họ là người bỏ độc.
- Bà cô Hằng Nga này hình như sống tạo nghiệp quá nhiều, đi dến đâu cũng có chuyện. – Thánh Gióng vừa về phòng liền quăng mũ lên giường. Liếc mắt thấy khung cảnh tuyệt vời ngoài cửa sổ thì lập tức quên hết bực bội – Trần Thạch, khách sạn ở đây đẹp quá.
Trần Thạch cũng ngẩn ngơ nhìn. Đúng là tuyệt diệu. Cho dù không có mặt trời, còn có sông suối chảy xuyên qua hòn non bộ, róc rách róc rách. Một chiếc cầu nhỏ bắc ngang, một cái đình nhỏ ngoài kia. Cây cối um tùm, sắc hoa đua nở vì khí trời ấm áp của mùa xuân.
Những loài hoa này trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329800/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.