🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Tô Lịch giang thần, anh ở trên mặt đất, sao rõ chuyện dưới này quá vậy? - Còn không phải sao? Con người nhàm chán hết sức. Tự tử ở đâu không làm, lại cứ nhè sông Tô Lịch mà nhảy xuống cho êm xuôi. Nào thì nước sông thuần khiết, chết rồi cũng được đầu thai tốt. Thuần khiết con mẹ nó, mỗi ngày tôi đều phải xuống Địa Phủ hai ba lượt. Còn một số khác, chơi gì không chơi, cứ thích đi du lịch. Đi du lịch thì cũng thôi đi, còn lại đi ở sông suối, đáng chết là còn ở Tô Lịch. Ông nội chúng nó cứ thích tắm sông tắm suối, trượt chân té chết. Vậy tóm lại mọi trách nhiệm đều đổ lên đầu tôi.

Tô Lịch hình như vô cùng bực bội, vẻ mặt sưng sỉa, Long Đỗ bên cạnh phải dỗ dành mấy lượt. Cuối cùng bọn họ rời đi về bàn của mình, ngồi ăn uống cho hạ hỏa. Thánh Gióng nhún vai, được nuông chiều quen rồi nên như thế. Trần Thạch nhìn lướt qua Kinh Dương vương được cháu trai dìu lên bậc thang, rồi cùng Thánh Gióng trở về chỗ ngồi.

Bọn họ là quan chức Thiên Đình, hiển nhiên được xếp ngồi cùng hàng với Hằng Nga, hàng đầu tiên. Ổn định xong mới sực nhớ ra Hoài Ly đi đâu từ nãy đến giờ. Bọn họ ngồi ở phía bên cánh trái, bên cánh phải là của Thập Điện Diêm Vương. Mỗi người một vẻ, uy nghiêm đáng sợ, sàng sàng nhau cỡ từ ba mươi đến bốn mươi tuổi.

- Mỗi người bọn họ đều trừng phạt người khác đấy, nghe nói mổ thịt lóc xương, không gì không làm.

- Vậy đó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329799/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.