Lúc bấy giờ linh hồn người chết không có chỗ về nên vẫn ở lại trần gian quấy hại người sống. Thấy thế, Ngọc Hoàng liền ra lệnh Địa Mẫu phong nàng làm vị thần cai quản âm phủ, thu nhận những cô hồn này. Đó cũng là lần gặp đầu tiên sau bao nhiêu ngàn năm Địa Mẫu rời Thiên Đình. Lúc đó, Ngọc Hoàng còn hỏi nàng tại sao lại chọn công việc suốt ngày chỉ đối mặt với người chết này, Địa Mẫu rất có phong độ, lạnh lùng trả lời: "Người chết rồi đôi khi còn có tình nghĩa hơn người sống."
Địa Mẫu là người đặt ra những hình phạt dưới Địa Phủ và trở thành người phân xử công tội của các linh hồn, còn lũ quỷ của nàng thì trở thành người thi hành án. Người sinh ra và chết đi ngày càng nhiều làm cho Địa Mẫu giải quyết không xuể. Địa Mẫu thông minh chọn ra chín linh hồn con người, phong cho họ làm Địa Vương để thực hiện công việc phán xét.
Tương tự như quy luật trần gian, mang theo oán niệm, linh hồn cũng có thể tập hợp với nhau khởi nghĩa. Địa Mẫu thừa sức dẹp yên vụ này, lũ quỷ nhanh chóng sợ hãi, muốn hàng như không hàng được. Vì bảo toàn lực lượng, chúng mang đến cho nàng hai con người kỳ lạ. Người nam kể vanh vách tất cả mọi chuyện như thể anh ta đã từng sống cuộc đời của tất cả mọi sinh vật sống, còn người nữ thì không nhớ bất cứ điều gì.
Dù cố gắng đến đâu Địa Mẫu cũng không thể biết được thân thế thật sự của hai con người này. Cảm thấy điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329798/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.