- Đúng là đàn bà con gái, chanh chua vô đối. Cái gì mà tiên tử, tôi thấy giống mấy ả dưới trần gian hơn. - Thánh Gióng vừa đi vừa bực dọc.
- Không ngờ đấy. Có thể hai người không biết, nhưng ở dưới kia Hằng Nga này nổi tiếng. - Sợ bọn họ mà phát hiện ra thần tượng của mình thế này thì, chậc... thế giới quan chắc sẽ sụp đổ - Nhưng mà, chú Cuội tại sao lại trở thành người hầu của cô ta? Ngọc Thố là một thỏ tinh lại chạy đi lung tung thế kia? - Tôi nghĩ con thỏ kia chắc bị người ta bắt đi rồi, hòng muốn đe dọa Hằng Nga. Nhưng đáng tiếc cô ta chẳng mảy may để tâm, ngược lại còn sống an nhàn hơn ngày thường nên hắn mới sốt ruột, gửi tiếp một con thỏ cảnh cáo. Con thỏ kia như đại diện cho Ngọc Thố. - Trần Thạch gật đầu, tiếc là ngoài dự đoán, Hằng Nga còn thờ ơ hơn.
- Tại sao chú Cuội lại không thể là người hầu của Hằng Nga? Nghe cái tên cũng đã đủ hiểu rồi. - Thánh Gióng lại nghĩ, cái tên này hẳn là Hẳng Nga đặt bừa cho anh ta.
- Không đâu. Chuyện về chú Cuội thật ra có cả một giai thoại đấy. - Hoài Ly bắt đầu hồi tưởng lại những gì mình được nghe ở trần gian.
Chú Cuội nguyên thân là một tiều phu. Một hôm, như lệ thường, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây mà chặt. Trong lúc vô tình, anh ta nhìn thấy một cây lạ, chỉ cần ăn vào thì cho dù sắp chết cũng có thể tỉnh lại, vì vậy Cuội đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329797/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.