Được trả lại hồn phách và nhận thêm một cách cốc đầu, Hoài Ly thỏa mãn sờ cổ, đã láng mịn trơn tru như lúc ban đầu rồi. Không biết là đang thương hại hay là mắng chửi thật mà Trần Thạch chỉ nói cô một câu "Chỉ là một quỷ sứ nhỏ nhoi, không biết sao mà liều lĩnh vậy".
Hoài Ly hiển nhiên trở thành khách mời của phủ tướng quân. Này thì Trần Thạch rất bận rộn, cả ngày đi xử lý công việc tồn đọng, giữa buổi mới về dùng cơm, sau đó lại đi ngay. Hoài Ly ở trong phủ cũng chán lắm. Đâu có ai ở đây trò chuyện cùng cô. Lại còn chưa kể người hầu, thị vệ ở đây đều nhàm chán. Gọi cô một tiếng "Phu nhân" thì thôi đi, thấy cô thì như gặp quỷ, cách xa năm mét.
Sau khi giải quyết mọi chuyện xong, nghe nói Ngọc Tiên công chúa còn náo loạn như người điên, tâm trí chưa tỉnh táo. Ngọc Hoàng cực kì đau lòng. Sau khi khám xét và đóng cửa phủ công chúa thì thị vệ phát hiện trong lư hương của chính điện có một loại hương dược làm điên đảo thần trí con người, khiến người ta suốt ngày gặp ác mộng, sống trong lo sợ, thần trí mơ hồ mà từ đó phát điên. Chả trách hôm đó đi vào cô ngửi thấy mùi hương kỳ kỳ.
Buồn chán hết sức. Hoài Ly rồi bứt cánh hoa giải sầu. Cung nữ bên cạnh run rẩy, không biết có nên nói ra đó là vườn hoa hồng yêu thích của tướng quân nhà mình hay không. Mà vốn dĩ bọn họ cũng là vợ chồng, vườn hồng hắn dùng mấy ngàn năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329796/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.