Kếhoạch đã định của hai bà mẹ là chỉ đưa Kiều Ưu Ưu tới đây rồi về, nhưng bỗngnhiên lại xuất hiện cái cô Đại Tiểu Kha kia, làm cho hai bà cảm thấy bất an vôcùng. Tuy hai đứa con không cãi nhau, không giận dỗi, nhưng chi bằng chúng cứ cãinhau một trận thì tốt hơn.
Sángngày thứ hai, hai bà mẹ nhìn thấy đôi vợ chồng trẻ anh em rất ngọt ngào thì yêntâm hơn hẳn, vậy nên họ làm theo kế hoạch là trở về Bắc Kinh vào chuyến baysáng hôm nay.
TrửTụng và Kiều Ưu Ưu tiễn họ ra sân bay. Trên đường về, Kiều Ưu Ưu nhận được điệnthoại từ mẹ cô.
“Cóchuyện gì vậy mẹ?”
“Chứngminh thư của con mẹ cầm đi rồi.”
Kiều ƯuƯu giờ mới nhớ ra, trước khi đến cô đưa chứng minh thư cho bà, tới giờ vẫn chưalấy lại. Kiều Ưu Ưu vội vàng kéo tay Trử Tụng bảo anh quay đầu xe, hốt hoảngnói: “Chúng con bây giờ quay lại lấy luôn.”
“Đừngtới nữa, để mẹ cầm về đi.”
“Mẹ làmgì thế? Mẹ cầm về thì con làm sao mà về được?”
“Tớilúc đó Trử Tụng nhất định sẽ có cách đưa con về, Ưu Ưu à.” Bà Trử nói với giọngđầy ý tứ: “Không phải là mẹ không tin con mà là do tính khí con quá bướng bỉnh,mẹ sợ nếu hai con cãi nhau con lại xách hành lí bỏ đi. Mẹ và mẹ chồng con muốnđưa con tới là để hai đứa vun đắp tình cảm, chứ không phải đến để cãi nhau. Vậynên đề phòng ngộ nhỡ… mẹ cũng không có cách nào khác. Ưu Ưu, con phải hiểu chotấm lòng của mẹ, biết không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-doi-canh-cua-anh/3282149/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.