…Đoạn anh xoay người lại và ép sát Tường Vy vào bàn lớn. Anh vòng bàn tay mạnh mẽ qua eo và ôm lấy cô đặt lên bàn. Tay anh mạnh dạn ghì cô lại, còn tay kia ôm lấy chiếc đùi thon thả kéo sát cơ thể cô về phía mình. Nụ hôn của anh sớm đã làm Tường Vy không còn lí trí. Cô cũng vòng tay qua cổ anh đầy âu yếm như lúc cả hai còn yêu nhau. Môi lưỡi cả hai cứ quyến luyến lấy nhau, như muốn chiếm lấy hết sự ngọt ngào ấy về phía mình. Không ai muốn ngừng lại.
Đoạn anh không nói không rằng, liền cởi phăng áo vest ra vứt xuống sàn và mạnh mẽ bế xốc cô lên tiến về phía phòng ngủ. Tường Vy cũng nới lỏng đôi giày cao gót, để mặc chúng cứ thế rơi xuống bậc cầu thang nghe lộp độp và cuối cùng nằm chỏng chơ ra sàn.
Cánh cửa đóng sầm lại sau lưng Đăng Khoa. Anh hấp tấp ôm lấy gương mặt thanh tú và tiếp tục nụ hôn đầy khao khát. Đôi môi em thật ngọt ngào, đôi môi làm anh ngày nhớ đêm mong. Đầu óc Tường Vy cũng lập tức trở nên trống rỗng, cứ vô thức ôm lấy hông anh và ngước lên đáp lại nụ hôn mãnh liệt. Hôm nay cô không say, cô đang đáp lại anh mà không hề tránh né. Nụ hôn ngọt ngào ấy làm anh lại trở nên đầy rạo rực. Một cảm giác nhẹ bẫng lướt qua đôi vai nhỏ, chiếc áo blazer đã theo bàn tay anh rơi xuống sàn. Đoạn anh ghì lấy vai cô và áp sát vào bức tường, môi lưỡi cả hai lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/2652258/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.