Sài Gòn chiều tan tầm, không khí mang theo hơi lạnh và ẩm ướt. Đúng như dự đoán, một cơn mưa rào mát rượi đổ xuống. Mọi người tan ca chật vật với cơn mưa Sài Gòn bất chợt.
Thành Vũ ghé qua phòng nhân sự và chờ Thuý Vy về chung. Nhưng vừa đến nơi đã cô ấy dán mắt vào điện thoại và cười một mình. Cô vừa đi ra vừa nhắn tin không để ý, liền va vào Thành Vũ đang đứng đợi ngay cửa.
Bị bất ngờ, cô dội ngược lại một bước và ngơ ngác ngước lên nhìn anh. Anh cũng cười hiền và đưa ngón tay cốc nhẹ vào trán. Anh từng nghĩ khi về Paris sẽ buông tay nhau, để em ở lại tìm được người khác bên cạnh chăm sóc mình nhiều hơn. Nhưng mấy ngày nay, em cứ nói bận làm báo cáo tốt nghiệp và không để ý anh. Anh lại thấy nhớ em rồi.
- Đi thôi! Anh đưa em về!
- Em có hẹn rồi! Anh về trước đi! - Cô trả lời gọn lỏn.
Nói xong, cô tươi cười chào tạm biệt, rồi lướt ngang qua anh đi xuống đường trước. Thành Vũ đứng lại sững sờ một hồi. Một cảm giác bất an dâng lên.
Thuý Vy từ lúc nào đã không còn đi theo anh nũng nịu, làm phiền anh, kể thật nhiều chuyện cho anh nghe nữa. Chắc em ấy làm báo cáo vất vả lắm, hay do em ấy còn giận mình. Nhất định phải hỏi cho rõ. Nghĩ rồi anh vội chạy theo cô ấy xuống đường.
Thang máy vừa mở ra, anh đã thấy Thuý Vy đứng đợi mưa ngay cửa. Thấy dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/2652239/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.