Sáng sớm hôm sau, Hứa phu nhân đã dậy từ sớm. Bà chuẩn bị chỉnh chu để hôm nay có cuộc gặp gỡ những người quen, rồi đến tối lên máy bay về lại Paris.
Vừa bước xuống lầu, Hứa phu nhân giật mình thấy Đăng Khoa đang ngồi bẹp dưới đất ngủ ở gần tủ rượu. Trên bàn là những vỏ chai rỗng lăn lóc. Bà vội vàng chạy xuống và lay anh dậy.
- Trời! Con uống cả đêm qua hả? Uống gì mà dữ vậy con? Anh Kim!!! Anh Kim!!!
Đăng Khoa uể oải ngồi thẳng dậy. Dạo này anh có vẻ uống hơi nhiều rượu. Cứ thích ngồi ngay chỗ đánh dấu chiều cao cả gia đình và vừa uống rượu vừa suy nghĩ. Bác Kim cũng chạy đến đỡ anh dậy, nhưng anh xua tay bảo không sao và thất thểu bước lên phòng. Hứa phu nhân lo lắng nhìn theo.
- Nó dạo này hay uống rượu lắm à?
Bác Kim vừa thu dọn vỏ chai và lén nhìn Hứa phu nhân rồi từ từ lên tiếng.
- Tôi theo cậu Đăng Khoa bao nhiêu lâu nay. Chứng kiến cậu ấy trải qua cũng vài mối tình. Nhưng lần này, cậu ấy… có vẻ suy sụp nhất!
Hứa phu nhân nghe xong thì ánh mắt có chút dao động. Mai này con có mái ấm của riêng mình, có đứa con của con, thì con sẽ hiểu lòng mẹ thôi. Mẹ chỉ muốn điều tốt đẹp nhất cho con. Anh con đã làm mẹ phiền lòng rồi, giờ đến lượt con muốn nuôi con của người khác. Các con làm bà già này tức chết.
***
Hôm nay có buổi gặp gỡ khách hàng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/2652237/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.