Sau cái hôm ở văn phòng Mộc Miên thì đã trôi qua gần một tuần. Tuy Chu Minh Lãng không còn đến làm phiền cô, hay làm những hành động thân mật nữa nhưng cách vài ba hôm là lại rủ cô đi ăn. Cô không đi thì anh lại qua tới công ty trực tiếp bắt ép người lên xe, còn không thì suốt ngày nhắn tin hỏi cô ăn chưa, hay là công việc có mệt không.
Cô cũng không biết mục đích của anh là gì nữa. Nếu cứ như vậy riết thì Mộc Miên sợ cô sẽ không thể nào chịu nổi mất.
Ngay cả ba cô dường như cũng biết được gì đó, mà cứ suốt ngày hỏi cô toàn những việc liên quan đến anh. Cô cũng bó tay rồi.
Hiện tại cô đang ngồi trên máy bay, có chuyến công tác đến Anh. Phải nói từ lúc cô tiếp quản công ty thì đây là lần đầu tiên cô đi công tác, lần này đi cùng cô thì có cả thư ký Hàn đi cùng.
Chu Minh Lãng cũng không biết chuyện cô đi công tác, dù sao cô cũng không có nhiệm vụ báo cáo với anh.
Nhưng không may là hôm nay Chu Minh Lãng lại kiếm cô, còn đến tận nhà.
Minh Lãng đấy à, sao hôm nay rảnh rỗi có thời gian đến tìm chú vậy?”
Mộc Thanh Thời đang ở ngoài vườn tưới cây thì thấy xe Chu Minh Lãng chạy vào sân nhà mình.
“ Cháu có việc kiếm Mộc Miên, em ấy có nhà không ạ?"
Hôm nay là chủ nhật, anh định kiếm cô rồi rủ cô đi chơi nhưng mà nhắn tin thì không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-bat-ngo/3629284/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.