“ Sao anh còn ở đây?”
Mộc Miên đã rời đi từ lúc nãy do có công việc cần đích thân cô chỉ đạo. Lúc đi thì ba cô và Chu Minh Lãng vẫn còn ở đây bàn chuyện. Vậy mà lúc về thì ba cô đã mất tiêu còn tên này vẫn ở lì chỗ này không chịu đi.
“ Anh đợi em quay lại ” Chu Minh Lãng thản nhiên nói.
“ Hôm nay anh không có việc? ”
Bình thường anh không có thời gian làm việc nữa chứ đừng nói là ngồi đây đợi cô.
“ Tất nhiên là có, nhưng đã giao cho thư ký Ninh rồi
"
* Thật tội nghiệp anh ấy, phải làm với một người sếp như anh
"
Mộc Miên không có ý châm chọc anh nhưng cô lại muốn nói khích để đuổi anh đi ngay bây giờ.
“ Này, anh làm gì vậy? ” Mộc Miên đang ngồi xử lý công việc thì bị anh xoay ghế.
“ Anh không thích em khen người đàn ông khác, ngoại trừ anh
Anh nên tên là Chu mặt dày mới đúng.
Sau đó cúi xuống hôn lấy cánh môi đang không ngừng mấp máy nói chuyện của cô.
“ Anh biến thái vừa phải thôi chứ”
Mộc Miên cắn lấy môi anh một cái để thoát khỏi nụ hôn vừa rồi.
“ Anh còn có thể biến thái hơn nữa, em muốn thử không! ” nụ cười của anh vô cùng tà mị.
“ Đồ thần kinh
“ Phiền anh tránh ra tôi còn phải làm việc ”
Nghĩ lại thì hôm nay chắc là ngày mà cô mắng anh dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-bat-ngo/3625699/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.