Trên chiếc giường của một khách sạn sang trọng ngự trị nơi thành phố Paris hoa lệ, cô gái hai mắt nhắm nghiền, khóe mi không ngừng ứa ra những giọt nước long lanh.
Cô đang chìm sâu trong giấc ngủ bỗng dưng mê sảng giãy giụa, người run bần bật, đôi môi khô khốc liên tục mấp máy nhưng âm thanh đau đớn tận cõi lòng
- Mẹ ơi…mẹ…đừng đi…mẹ…
- Cứu…cứu mẹ tôi…cứu…
- Mẹ…
Ngồi máy bay suốt nhiều tiếng đồng hồ, cơ thể nhỏ bé sớm đã bị sự mệt mỏi nhấn chìm, giờ đây lại gặp phải cơn ác mộng quen thuộc suốt bao năm qua, nó giống như sợi dây thừng không ngừng siết chặt lấy trái tim yếu ớt đến chảy máu.
Lâm Hạo giật mình tỉnh giấc, vội vã lao đến, bàn tay vươn ra nắm chặt lấy bản tay nhỏ bé đang run lên của cô.
- Phương Ly, em sao vậy?
Cuộc đời anh có bao nhiêu lần hoảng hốt đến thế này?
- Tỉnh lại đi! Phương Ly, nghe anh nói gì không?
Cô vẫn không không mở nổi mắt, thân nhiệt càng lúc càng lạnh buốt.
Lạc Lạc cũng nghe thấy tiếng kêu gào, bò dậy, dùng hai cánh tay bé xíu bám chặt người cô, liên tục gọi mẹ
- Mẹ…mẹ…
- Đừng mà!
Phương Ly hét to một tiếng, vùng khỏi vòng ôm yếu ớt của con trai mình mà giật người ngồi dậy sau đó ôm chặt lấy thân ảnh cao lớn trước mặt mình.
- Mẹ…đừng bỏ con…mẹ…
Cô ra sức níu lấy anh mà cứ ngỡ đang ôm người mẹ yêu quý, bóng hình bà thoắt ẩn thoắt hiện trong đôi mắt ướt đẫm.
Lâm Hạo xót xa đau đớn ôm chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803260/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.