Phương Ly căng thẳng nuốt nước bọt chỉ dám len lén nhìn, người kia nét mặt tuy không lộ chút cảm xúc nào nhưng ánh mắt đen lại sâu hoắm đang chăm chăm hướng về phía cô.
Hình như cô hơi quá trớn rồi!
- À, thật ra người tôi vừa nói cũng không đến mức xấu như vậy, anh ấy cũng có nhiều ưu điểm lắm, thí dụ như đẹp trai này, nhà cũng có tiền nữa…- Phương Ly vội vã chữa cháy
- Em nói gì thế, người có điều kiện như vậy thì cái quái gì phải đi làm lưu manh?!
Tề Hạo vừa nói xong câu đó chợt cảm giác sóng lưng lạnh buốt dù bây giờ đã gần giữa trưa, trời đang nắng chang chang.
- Tề Hạo…- Cái tên chầm chậm được cất lên, thanh âm sắt bén vô cùng
- Giám…giám đốc.
Tề Hạo quay phắt người lại nhìn gương mặt thanh tú đẹp đẽ như thần Mặt Trời, giật mình mở to mắt không hiểu vì sao giám đốc lại đại giá quang lâm ở trường quay tận bên Pháp này và còn đứng sau lưng lúc nào mà anh chẳng hay biết gì cả.
Nhưng thứ khiến anh kinh hoảng hơn là ánh mắt anh ấy đang nhìn.
Âm u sắc lạnh, lạnh đến nỗi bắn ra những tảng băng nhọn!!!
- Cậu…vào nghề được bao lâu rồi?
- Sao ạ?!
Giọng điệu nhẹ nhàng đến ớn lạnh khiến Tề Hạo sững sờ, tự hỏi bản thân đã làm gì sai phật ý giám đốc?
Rõ ràng không có mà, mỗi lần chạm mặt đều lễ phép cúi đầu chào hỏi, từ lúc quay phim đến giờ cũng không để xảy ra bất kì scandal nào.
Danh tiếng và địa vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803261/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.