Lục Thị
" Âu Dương Khiết Uyển đi pha cho tôi cốc cafe "
" Dạ vâng "
" Âu Dương Khiết Uyển đi mua cho tôi đồ ăn tôi đói rồi "
" Dạ vâng "
" Âu Dương Khiết Uyển đi lấy cho tôi tài liệu ở phòng giám đốc "
" Dạ vâng tôi đi ngay "
" Âu Dương Khiết.... "
" Chủ tịch à anh có thể nói hết 1 lần việc sai tôi làm không. Từ nãy đến giờ tôi chạy qua chạy lại hơn chục lần rồi " cô nhóc mặt đỏ bừng bừng hổn hển nói
" Tôi là đang giúp cô rèn luyện thể lực chứ trông cô bé như này thì làm được việc gì "
" Sau này việc gì khó tôi nhờ chồng tôi không cần anh lo "
" Nhìn cô như này liệu có ai lấy không "
" Có ai lấy hay không cũng kệ tôi " cô phồng má đáp trả
" Thôi được rồi về bàn làm việc học bài đi "
Cô hậm hực về bàn học quyển sách anh đưa. Thoáng chốc đã quá giờ về, cô vội ngước lên thì thấy anh vẫn ngồi chăm chú làm việc. Khi anh nghiêm túc trông cũng đẹp trai lắm chứ.
" Nhìn tôi làm gì còn không mau học tiếp đi "
" Chủ tịch à đã hết giờ làm việc rồi "
" Tiếp tục tăng ca với tôi "
" Nhưng mà đã 7h rồi chắc mọi người cũng về hết rồi "
" Cô là thư ký chủ tịch chứ không phải nhân viên bình thường. Bọn họ cũng thường xuyên phải tăng ca đấy"
" Thôi được rồi tôi tăng ca là được chứ gì "
" Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the/1723793/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.