Sau khi Cố Diệp đưa Tô Ngọc Tuệ rời khỏi Âu Dương Chấn Phong cũng không muốn nán lại thêm liền rời đi ngay sau đó. Lâm Vũ Thiên ngồi trong phòng bệnh thật lâu, ngồi bất động. Hắn nhìn cô, nắm chặt lấy bàn tay lạnh ngắt của cô. Hắn không biết Bạch Linh đã nói gì với cô để cô sốc đến mức suýt mất cả mạng. Hắn không dám nghĩ nếu Tô Ngọc Tuệ không xuất hiện kịp thời, Âu Dương Chấn Phong không lái xe đi ngang thì mẹ con cô sẽ xảy ra chuyện gì. Hắn sợ mất cô, sợ không bảo vệ được đứa con đầu lòng của 2 người. Vũ Băng Thanh cứ nằm bất động ở đấy, mặt mày xanh xao như không còn huyết sắc. Cô ngủ rồi, hắn cảm nhận được nhịp thở đều đều của cô.
Phía này Cố Diệp đã đưa Tô Ngọc Tuệ về nhà anh. Đưa cô vào phòng anh rồi đi chuẩn bị khăn ướt và thuốc cho cô. Anh nhẹ nhàng cởi bỏ bộ đồ ướt nhẹp của cô rồi bắt đầu lau người cho cô. Bàn tay to lớn của anh cầm khăn từ từ di chuyển trên cơ thể trắng mịn của cô. Da thịt non mềm hiện hoàn toàn trước mặt anh. Khi lau đến phần cổ thì tay anh bỗng chạm vào bộ ngực căng tròn đang phập phồng trong lớp áo bra đen theo nhịp thở đều đều của cô. Cơ thể Tô Ngọc Tuệ quả thật không chê vào đâu được. Với thân hình và khuôn mặt hack tuổi này khó ai nghĩ cô đã 27t rồi, nếu nói cô chỉ là sinh viên đại học chắc họ cũng sẽ tin. Sau khi mặc áo cho cô anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the/1723787/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.