Sáng hôm sau Tô Ngọc Tuệ lờ mờ tỉnh dậy thì phát hiện mình đang nằm gọn trong vòng tay của Cố Diệp.
" Tại sao mình lại ở đây" cô bật dậy
" Em tỉnh rồi sao, để anh xem còn sốt không" anh vừa nói vừa đưa tay sờ lên trán cô nhưng bị cô tránh né
" Không cần anh quan tâm"
" Em làm sao vậy tại sao cứ tránh né anh"
" Vậy tôi hỏi anh La Ngọc Tuệ là ai? "
" Sao em lại biết cô ấy" anh khinh ngạc hỏi
" Trả lời cho tôi biết La Ngọc Tuệ là ai"
" Cô ấy là 1 người bạn của anh thôi em không cần quan tâm"
" Anh còn muốn nói dối tôi đến bao giờ"
" Em biết gì rồi"
" Anh đối xử tốt với tôi chỉ vì tôi tên là Ngọc Tuệ thôi phải không"
" Không phải như vậy "
" Vậy thì như nào anh nói tôi xem"
" Lúc đầu thì đúng là như vậy nhưng sau đó thì anh phát hiện anh yêu em mất rồi"
" Hừ... yêu tôi... anh không hề yêu tôi, người anh yêu là La Ngọc Tuệ"
" Đó đã là chuyện quá khứ rồi"
Chát
1 cái bạt tai in thẳng vào mặt anh, là cô tát anh
" Anh im đi anh chỉ hận tôi không phải họ La tôi không phải cô ấy thôi" cô hét lên
" Ngọc Tuệ em bình tĩnh đi"
" Từ giờ chúng ta không còn liên quan gì nữa"
Nói rồi cô chạy ra khỏi nhà anh. Đang đi thì gặp Âu Dương Chấn Phong
" Lại là cô à "
" Là anh? "
" Sao lần nào tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the/1723788/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.