Sau khi thương lượng 1 hồi 2 người đàn ông đi xuống nhà lái xe đi mất. Lúc này Thượng Quan Ý Phương cũng đã thức giấc. Cô tắm rửa rồi xuống nhà đã thấy Vũ Băng Thanh ngồi ở bàn ăn
" Thượng Quan tiểu thư cô cũng ra đây ăn đi"
" Em vào ngay đây"
" Thượng Quan tiểu thư ăn thấy có vừa miệng không "
" Ngon lắm"
" Vậy ăn nhiều 1 chút"
" Chị cứ gọi em là Ý Phương là được rồi "
" Được vậy em cứ gọi chị là Băng Thanh "
" Chị ăn nhiều lên cho em bé nữa" cô vừa nói vừa cười. Nụ cười của cô tựa như ánh ban mai rất xinh đẹp và đơn thuần
" Em biết không em là người đầu tiên được lão ngũ công khai với truyền thông đấy"
Đang ăn nghe được câu nói này hành động và lời nói của Ý Phương không còn được tự nhiên nữa
" Thật ra là giữa bọn em chỉ là mối quan hệ hợp đồng"
" Hợp đồng ?"
" Đúng vậy em và Trương Đông Thành không hề yêu nhau thật, anh ta và em kí 1 bản hợp đồng thôi"
" Chị không hiểu lắm"
" Nó gần giống như hợp đồng tình nhân nhưng cao giá hơn vì sẽ được công khai và được trả tiền"
" Em yêu Trương Đông Thành phải không"
" Sao chị nói vậy" giọng cô có chút lạc đi
" Nếu em nói vì tiền chị không bao giờ tin. Gia tộc của em là gia tộc lớn em lại là bảo bối nhỏ trong lòng họ cần gì vì chút tiền mà phải làm vậy"
" Em đúng là yêu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the/1723781/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.