Cô hành anh đến gần 5h sáng mới được chợp mắt. Thật là quá khổ rồi.
8h sáng hôm nay anh đã kéo cô dậy vì hôm nay Trương Đông Thành sẽ về nước.
" Băng Thanh dậy đi mặt trời lên đỉnh đầu rồi"
" Ưm... để cho em ngủ" cô mệt mỏi đáp
" Hôm nay chúng ta phải ra sân bay đón lão ngũ nữa mà "
" Cho em thêm 5 phút nữa thôi "
" Không được muộn rồi dậy đi" hắn vừa nói vừa kéo cô ngồi dậy
" Ưm.. muốn ngủ cơ "
" Đi vệ sinh cá nhân đi rồi ăn sáng
Vũ Băng Thanh lững thững mắt nhắm mắt mở đi vào vệ sinh cá nhân. Hôm nay bữa sáng của cô là cá hồi áp chảo và sữa hạnh nhân. Sau khi ăn xong cô đi thay đồ. Hôm nay cô mặc 1 chiếc váy đen dài qua đầu gối cùng chiếc túi Hermes mới ra và đôi giày Gucci. Còn Lâm Vũ Thiên vẫn là tây trang màu đen lịch lãm quen thuộc. Bước xuống nhà cô cùng anh bước lên chiếc Lamborghini Aventador màu xanh đến sân bay. Ngồi trên xe cô liên tục ngáp ngắn ngáp dài khiến anh phải phì cười
" Hôm qua muốn ăn đủ thứ xong không chịu đi ngủ giờ buồn ngủ rồi chứ gì"
" Buồn ngủ lắm để yên cho em ngủ"
" Nào dậy đi hôm nay gặp người quan trọng đấy"
" Trương Đông Thành chẳng phải em gặp rồi sao có gì quan trọng"
" Còn 1 người nữa"
" Ai vậy" cô tò mò hỏi
" Thượng Quan Ý Phương "
" Thiên kim duy nhất của gia tộc Thượng Quan "
Thượng Quan Ý Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the/1723780/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.